相须古诗并行古诗本心古诗陈普古诗
mèng zǐ sī chéng孟子·思诚
qì xíng yǔ lǐ yī qí shēng, chéng wàng xiāng xū liǎng bìng xíng.气形与理一齐生,诚妄相须两并行。xū shì běn xīn wú zǒu shī, suǒ cún shú hòu zì néng chéng.须是本心无走失,所存熟后自能诚。
上一词语:孟子·私淑 下一词语:孟子·天吏