韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。
hé chuán
河传
chūn wǎn, fēng nuǎn.
春晚,风暖。
jǐn chéng huā mǎn, kuáng shā yóu rén.
锦城花满,狂-游人。
yù biān jīn lēi, xún shèng chí zhòu qīng chén,
玉鞭金勒,寻胜驰骤轻尘,
xī liáng chén.
惜良晨。
cuì é zhēng quàn lín qióng jiǔ,
翠娥争劝临邛酒,
xiān qiàn shǒu, fú miàn chuí sī liǔ.
纤纤手,拂面垂丝柳。
guī shí yān lǐ,
归时烟里,
zhōng gǔ zhèng shì huáng hūn, àn xiāo hún.
钟鼓正是黄昏,暗销魂。